Lúc Thang Ngũ Viên tỉnh lại, đập vào mắt là một mảnh trắng xóa, vết thương sau lưng cậu đã được băng bó kỹ, mũi cậu chỉ ngửi được toàn mùi thuốc sát trùng, ngón tay cậu chuyển động, phát hiện tay mình đang bị Tống Kiêu Bạch nắm chặt.
Tống Kiêu Bạch thấy cậu đã tỉnh, lập tức đi tới nhỏ giọng hỏi: "Ngũ Viên, em tỉnh rồi hả? Có thấy đau hay không?"
Giọng Tống Kiêu Bạch rất nhỏ nhẹ, giống như sợ quấy rầy đến cậu, cậu ngẩng đầu lên nhìn, bộ dạng Tống Kiêu Bạch nhìn có chút chật vật, tóc tai bù xù, máu cậu còn dính trên quần áo anh, lông mày nhíu chặt, không còn thấy bộ dạng cẩn thận tỉ mỉ thường ngày.
Thang Ngũ Viên nằm yên nhìn chằm chằm anh một hồi, sau đó đột nhiên lập tức kéo chăn lên tận đỉnh đầu, mặc dù vết thương rất đau, cậu vẫn không dừng lại cho đến khi mặt bị che khuất.
"Ngũ Viên, sao vậy?" Tống Kiêu Bạch sửng sốt một chút, sau đó kinh ngạc vươn tay ra, định kéo chăn trên đầu Thang Ngũ Viên xuống.
Thang Ngũ Viên nắm chặt chăn không chịu buông ra, cũng không chịu nhìn Tống Kiêu Bạch, bởi vì cậu phát hiện hình như cậu thích đối thủ, không còn mặt mũi gặp người ta.
Khoảnh khắc trước khi cậu đỡ đạn cho Tống Kiêu Bạch, cậu còn đang thảo luận chuyện ly hôn với Tống Kiêu Bạch, ngay sau đó cậu liền đỡ đạn cho anh, còn có người nào mất mặt hơn cậu sao? Hơn nữa trước lúc cậu hôn mê cậu còn làm nũng với Tống Kiêu Bạch!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT