Ánh mắt Tống Kiêu Bạch ngày càng vi diệu, ngay lúc Thang Ngũ Viên muốn ném cái gối vào người anh, cửa phòng bệnh bỗng nhiên vang lên tiếng đập cửa đầy vội vàng, tiếng của Chu Cường truyền vào: "Thiếu tướng, tôi đến thăm ngài, tôi có thể vào không?"
Thang Ngũ Viên nhướng mày, chó săn của đối thủ đến rồi? Hay là tên chó săn rất ham ăn kia, mối thù "thịt chiên giòn" lại dội về não Thang Ngũ Viên, cậu không khỏi âm thầm nghiến răng nghiến lợi.
Tống Kiêu Bạch cũng nhíu mày, anh do dự một chút, nhưng vẫn đi ra mở cửa.
Chu Cường là người đáng tin, sở dĩ chuyện tìm nội gián lần này anh không nói cho Chu Cường là vì lo lắng Chu Cường sẽ làm rò rỉ tin tức, lòng dạ cái tên Chu Cường này không sâu được bao nhiêu, anh lo lắng hắn sẽ bị nội gián lừa.
Sau khi cửa được mở, Chu Cường lập tức vọt vào, trên tóc và quần áo đều có dính một chút nước mưa, có vẻ là dính mưa trên đường tới đây.
Hắn vội vàng quan sát Tống Kiêu Bạch từ trên xuống dưới, Tống Kiêu Bạch vừa tắm rửa xong, mặc một chiếc áo phông ngắn tay cùng quần trên người, hắn nhìn những phần lộ bên ngoài, không thấy chút vết thương nào, chẳng nhưng không yên lòng, mà ngược lại càng lo lắng, không nhịn được vội vàng hỏi: "Thiếu tướng, ngài không sao chứ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT