Vân Khê cảm thấy không ổn chút nào. Cậu chỉ muốn đóng vai một người anh trai ngoan hiền, bám lấy thiếu gia thật để tránh kết cục bi thảm thôi mà? Sao tình hình lại ngày càng nguy hiểm thế này?
Cậu hắng giọng, cố tình kéo giãn khoảng cách, giả vờ thoải mái cười cười: “Haha, anh à, đừng nghiêm túc thế chứ. Em chỉ muốn làm một đứa em ngoan thôi.”
Tiêu Vũ Trạch hơi nghiêng đầu, nhìn cậu đầy hứng thú: “Thật sao?”
Vân Khê lập tức gật đầu, hai mắt long lanh chân thành: “Tất nhiên rồi! Trời xanh chứng giám, em chưa từng có suy nghĩ phản bội anh!”
Tiêu Vũ Trạch khẽ nhếch môi, ánh mắt nhìn cậu càng sâu hơn.
Vân Khê: Ủa? Sao mình lại thấy ớn lạnh thế này?
Không khí im lặng kéo dài khiến Vân Khê có chút bứt rứt, cậu liền nhanh chóng đổi chủ đề: “À phải rồi, hôm nay anh có muốn đi đâu chơi không? Em đi cùng anh nhé!”
Tiêu Vũ Trạch chống cằm, lười biếng nói: “Muốn đi cũng được, nhưng phải để anh dắt em đi.”
Vân Khê: “??? Tại sao?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play