Nhậm Thâm thực sự rất mệt, vừa dựa vào lòng Tông Văn đã nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Ngược lại, Tông Văn vẫn mở to mắt, hoàn toàn không buồn ngủ. Anh chỉ lặng lẽ nhìn chằm chằm thanh niên trước mặt, đầu ngón tay vô thức chạm nhẹ lên cổ Nhậm Thâm, lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve làn da mềm mại.
Sau đó, anh lại tiếp tục dựa vào, vùi mặt vào cổ Nhậm Thâm, khẽ cọ nhẹ. Một tay vẫn siết chặt lấy eo cậu, không buông.
Trong cơn mơ màng, Nhậm Thâm dường như cảm nhận được gì đó, theo bản năng co người lại, rồi mở mắt lơ mơ tỉnh dậy, nhỏ giọng than: “Thầy Tông, nhột quá...”
"Ừm." Tông Văn vỗ nhẹ lên lưng cậu, trấn an: “Không chạm nữa.”
Nhậm Thâm lại nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, hơi thở dần dần trở nên ổn định.
Nhưng giấc ngủ này không hề yên ổn. Trong mơ màng, cậu luôn có cảm giác mình bị thứ gì đó quấn lấy, đến mức gần như không thở nổi. Đến khi mở mắt tỉnh dậy, cậu mới phát hiện mình đang bị Tông Văn ôm chặt, hoàn toàn không thể động đậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT