Bọn họ đều là chân đất, sinh con gái trồng rau bắt sâu, giặt quần áo nấu cơm thì biết, vẽ tranh sao, đừng nói giỡn!
"Không phải nàng ta! Có phải là thím không biết không?"
"Sao có thể là tôi không biết! Hôm nay nhà bọn họ mời cả thôn đến ăn tiệc. Chính là bởi vì Ngọc nhi vẽ tranh đẹp được Hứa đại sư gì đó nhìn trúng, muốn nhận Ngọc nhi làm đồ đệ! Ông không tin thì hỏi các cô nương khác một chút đi, xem bọn họ có biết vẽ tranh không? Tất cả cô nương trong toàn thôn đều ở chỗ này."
Đến nỗi ba tỷ muội Ôn Noãn, thím Vĩnh Phúc trực tiếp bỏ qua, gia đình sa cơ thất thế nhất trong thôn, một người mỗi ngày ốm đau năm trên giường, hai người khác chơi bùn thì nhiều, bút lông chỉ sợ con chưa từng được cầm, chuyện cao lớn như vẽ tranh như vậy, sao các nàng có thể biết!
"Không phải là Hứa đại sư gì đó, là Từ đại sư!" Trong thôn có người sửa đúng lời nói của thím Vĩnh Phúc.
Mọi người đều mơ hồ.
Không phải nói Ôn Ngọc đã bái Từ đại sư làm sư phụ, đặc biệt chúc mừng một chút sao?
Nhưng mà hiện tại Từ đại sư tới, vì sao ông ấy lại giống như không quen biết Ôn Ngọc, mà là đang tìm một cô nương biết vẽ tranh khác?
Tất cả cô nương trong thôn đều ở đây? Từ Đình Chi nhìn xung quanh một vòng, mày nhíu chặt, gương mặt nghiêm túc một trăm phần!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT