Chúc Trấn Hiên ngồi phía trước nghe vậy, nhịn không được mà quay đầu lại trừng mắt liếc Ôn Noãn một cái: "Ngươi không hiểu tranh thì đừng nói bậy! Ngươi có thể vẽ ra được bức tranh đẹp như vậy không?"
Ôn Noãn nhướng mày, nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu: "Tôi thật sự không vẽ được, nhắm mắt lại cũng không vẽ ra được."
Dứt lời nàng cũng không để ý đến hắn ta, nhắm mắt lại tiếp tục nhắm mắt nghỉ ngơi.
Chúc Trấn Hiên: "..."
Sao cứ cảm thấy lời nói này không đúng vậy nhỉ? Hắn ta cũng không nghĩ nhiều, nhìn dáng vẻ lười biếng của Ôn Noãn, hung dữ nói: "Tôi nhổ vào, ai ai cũng nói đẹp, chỉ có ngươi nói không đẹp, tuổi còn nhỏ mà giả vờ đại sư cái gì!"
Cái gì tốt mã dẻ cùi, không có linh hồn! Người này có hiểu không?
Không hiểu còn giả vờ hiểu, nói chuyện đáng ghét giống như ôn thần kia!!
Ôn Noãn là để ý đến hắn ta, nhắm hai mắt không có mở ra.
Loại người này càng để ý tới hắn ta thì hắn ta sẽ càng hăng say!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT