Trên bàn ăn, hai người lặng lẽ dùng cơm, chỉ có tiếng va chạm khe khẽ giữa chén đũa vang lên ngẫu nhiên.
Cố Thường Phong đã khôi phục vẻ điềm tĩnh thường ngày, bộ vest thẳng thớm không một nếp nhăn, cà vạt chỉnh tề, tác phong khi dùng bữa vô cùng tao nhã.
Ban đầu, Thường Ngu tưởng rằng Cố Thường Phong sẽ như mọi lần, ăn xong liền lập tức đứng dậy đi làm. Nhưng hôm nay, anh lại không rời đi ngay, mà thay vào đó, ánh mắt rơi xuống người cậu – người từ đầu đến cuối chỉ vùi đầu ăn cơm.
"Tối qua ngủ ngon chứ?" Cố Thường Phong đột nhiên hỏi.
Động tác múc canh khựng lại một chút, Thường Ngu chậm rãi đặt muỗng xuống, ngẩng đầu nhìn anh.
"Ngủ cũng không tệ."
Cậu trả lời, vẫn mang dáng vẻ ngoan ngoãn như trước, ngay cả những sợi tóc mềm mại cũng rủ xuống gọn gàng.
"Vậy thì tốt."
Khóe môi Cố Thường Phong khẽ cong lên, nụ cười nhàn nhạt khiến cả người anh trông ôn hòa hơn hẳn, cứ như một người anh cả tốt bụng đang quan tâm em trai của mình vậy.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT