Đối với Quang Minh Thần có thể thong thả bước đi trên bầu trời Tán Đạt Á mà nói, khoảng cách chỉ là vài bước chân.
Trong thời gian Bạch Thường Ngu ngủ say, Di Á đã đi qua từng tấc đất trên mảnh đất mà hắn che chở. Đã hàng vạn năm hắn không giáng xuống mảnh đất này, sóng biển cuồn cuộn, cây đá vô tình, ngoại trừ sinh vật trên đại lục đời đời sinh diệt, những thứ khác đều không đủ để Di Á nhận ra sự thay đổi lớn.
Khi Di Á đi đến tận cùng đại lục, nhìn những tầng mây hoàng hôn và đại dương xa xôi, trong đầu hắn chỉ có thể nghĩ đến con mị ma nhỏ bé đang ngủ trong Quang Minh Thần Điện.
Dù không nhìn thấy Bạch Thường Ngu, trước mắt Di Á vẫn hiện ra hình ảnh thiếu niên vùi mình trong chăn. Hàng mi dài rũ xuống, hai gò má ửng hồng nhàn nhạt, hẳn là đang có một giấc mộng ngọt ngào nhất.
Trong giấc mơ của thiếu niên có hắn không? Mỗi khi nghĩ đến điều này, trái tim Di Á vốn tĩnh lặng như sóng biển vỗ vào đá ngầm ngàn năm lại nổi lên những gợn sóng vui vẻ. Hắn hận không thể lập tức trở về bên cạnh thiếu niên, chui vào giấc mơ của thiếu niên.
Nếu Bạch Thường Ngu không mơ thấy hắn, vậy thì hãy để hắn xuất hiện trước mặt Bạch Thường Ngu. Cho nên Di Á quay trở về. Hắn vội vã muốn nhìn thấy Bạch Thường Ngu, lúc này Di Á vô cùng may mắn vì trước đây mình đã không giết chết Bạch Thường Ngu.
Nếu con mị ma nhỏ bé đã chết, vậy thì hắn sẽ lại trở về cuộc sống đơn điệu ngàn vạn năm như một ngày. Ngày tháng như vậy thật vô vị! Mang theo niềm mong chờ khôn tả, Di Á vội vã đuổi về hướng Quang Minh Thần Điện, nhưng lại nhận ra hơi thở của thiếu niên ở ngoại ô thành Đạt Y.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT