"Đệ đây là cố ý xuyên tạc ý tứ của ta! Phụ hoàng chính là thiên tử, cần gì phải nghe đám người đó nói gì, chỉ là ta đang quan tâm đến tình hình của bá tánh mà thôi, sẵn sàng làm lỗ tai cho phụ hoàng và báo cáo tình huống thật sự thôi, sao đệ lại bôi nhọ ta như thế!"
Trang Vương quỳ gối xuống tức giận nói.
Hắn ta vừa dứt lời thì đột nhiên có một bóng người lăn ra bên cạnh hắn ta, quỳ trên mặt đất liền ' ô ô ô ' khóc lên: "Phụ hoàng! Thần sai rồi!!"
Tiếng khóc lớn và dữ dội như vậy đã doạ cho Trang Vương hoảng sợ.
Nhìn kỹ hơn một chút, thì thấy được rất rõ! Đây không phải là phò mã của công chúa Tích Nguyệt sao?
"Kể từ khi thần vào kinh thành đến đây, mỗi ngày đều thành thật ở trong nhà mà sinh hoạt, ngoại trừ mỗi ngày đều lên triều ra thì chẳng bao giờ ra khỏi cửa cả, ngay cả khi nói chuyện với người khác cũng không dám nói lớn tiếng, chứ đừng nói chi đến việc ỷ vào thân phận mà đi diễu võ dương oai."
"Nhưng cũng không biết tại sao, từ khi vào kinh thành mỗi lần làm gì thì bọn họ cũng cảm thấy không vừa mắt, hôm nay thì chỉ chỏ vào mặt mũi rồi chửi bới hai câu. ngày mai lại nói ra mấy lời buộc tồi kỳ quặc, cũng mới mấy ngày trước, khuê nữ của Kiến Bình Hầu gia đã chỉ tay vào bệ hạ thân phong cùng Hoa quận chúa mắng mỏ, cả nhà thần chẳng dám nói gì cả! Cứ như vậy! Cũng chẳng trốn được những chậu phân đó đổ lên đầu người nhà của thần!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT