Một là cảm thấy Vô Ưu Tử trước giờ chưa từng đoán sai, nói không chừng là có vấn đề ở chỗ nào đó.
Một cái lại cảm thấy Vô Ưu Tử là một tên lường gạt, nếu tin ông ấy thì thực sự nực cười, không bằng về nước sớm một chút để nghĩ biệt pháp, dù sao thì cũng tốt hơn việc lãng phí thời gian ở Đại Lịch.
Cho nên hắn ta mới vừa chuẩn bị rời đi vừa chưa từ bỏ ý định mà muốn thăm dò Quý Trường Anh một chút.
Ánh mắt La Thành Võ liếc qua Quý Trường Anh rồi nhanh chóng dời đi chỗ khác: "Nói không chừng quận chúa cũng không biết số hoa này, lời này của thái tử há không phải làm khó?"
Trên mặt Đại Tư Nông có ý cười hiền lành: "Quận chúa không cần lo ngại, có thể nuôi thì cứ nuôi, nếu không nuôi được thì chúng ta cứ ném đi là được, sẽ không để cho quận chúa khổ sở."
Quý Trường Anh đứng dậy liếc mắt nhìn, phát hiện bên trong thực sự có mấy loại hoa quý giá, như Thanh Ngọc, Túy Dương Phi, Lục Ngạc Mai vv.
Nàng có chút kinh ngạc nhìn Công Dã Hoằng: "Không nghĩ tới Bắc Yên các ngươi còn có cả Túy Dương Phi, lại còn có thể nuôi Lục Ngạc Mai vào chậu cây cảnh, lợi hại!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT