Minh Đức đế nhíu mày, ông ấy biết đến khoai tây, Giang Thiên Nhược đã từng đã nói với ông ấy.
Chỉ là ông ấy cảm thấy có chút khoa trương, lại nghe nói Hòa Hoa cũng bắt đầu trồng thử tại Lương Châu, đợi đến khi có kết quả thì mới tuyên bố, tránh để đến lúc đó Hòa Hoa sẽ bị người khác nghi vấn và chê cười.
Nhưng mà tin tức này cũng không được truyền ra ngoài, sao thái tử Bắc Yên này có thể biết được?
Nghĩ đến vết xe đổ có gian tế ở biên quan, sắc mặt Minh Đức đế lập tức trầm xuống, mắt sáng như đuốc nhìn Công Dã Hoằng: "Không biết lời này là do người phương nào nói tới?"
Nét mặt La Thành Võ tràn đầy tức giận đập tay của mình xuống 'bịch bịch' vang dội, gần như là có chút cắn răng nghiến lợi nói: "Là một cái đạo sĩ lang thang nói, tên là Vô Ưu Tử. Hắn nói các ngươi ở đây có hai loại cây nông nghiệp, sản lượng cực lớn lại có thể tránh hạn, còn miêu tả hình dáng và mùi vị cho bệ hạ của chúng ta, còn khen hai thứ đồ này thiên hoa loạn trụy, nếu không phải vì thế thì sao chúng ta lại chạy từ phương xa đến đây!"
Trấn Quốc Công đồng tình nhìn hắn ta: "Các ngươi bị lừa rồi! Chúng ta cũng chưa từng nghe nói tới thứ này! Tới kinh thành lâu như vậy, các ngươi đã từng nhìn thấy chưa?"
Không chỉ có như thế, ông ta còn nhỏ giọng lẩm bẩm: "Lời của đạo sĩ lang thang mà cũng tin được, ta thấy não người Bắc Yên này cũng không gì đặc biệt..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT