Công Dã Hoằng mặc bộ đồ màu trắng đứng ở một bên, khuôn mặt tuấn lãng, nghe thấy lời này của La Thành Võ thì coi như không nghe thấy.
Còn mở một chiếc quạt xếp không biết lấy từ đâu ra, mỉm cười nhìn Quý Trường Anh: "Chuyện này vốn không liên quan đến quận chúa, không lấy ra được thì cũng thôi! Chỉ là dù sao thì quận chúa cũng là cô nương gia, lúc nào cũng há miệng to hứa hẹn như vậy thì quả thật mất phong phạm."
Ánh mắt Quý Trường Anh nhìn hắn ta một lời khó nói hết.
Thực sự là lòe loẹt mà!
Giữa mùa đông cầm cây quạt, nếu không phải người bị tắc máu não mười năm thì cũng không thể làm ra được chuyện này.
Nhìn thấy ánh mắt quái dị của nàng, ý cười tại khóe miệng Công Dã Hoằng từ từ cứng lại, mà cây quạt trong tay cũng không tự chủ được mà dừng lại: "Như thế nào? Cô nói sai sao?"
Lúc này Quý Trường Anh mới chợt hiểu hoàn hồn: "Các ngươi nói chuyện cành vàng lá ngọc sao! Mấy ngày nay nhiều chuyện nên ta quên mất, lát nữa sẽ đưa đến cho các ngươi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT