Dáng vẻ của Thành quốc công như tiểu nhân đắc chí khiến Cổ Vi Lam nhíu nhíu mày: "Thành quốc công! Nếu nói về tuổi tác thì ngươi lớn hơn, sao có thể chanh chua trước mặt tiểu bối như thế? Nếu luận tôn ti thì đây là công chúa, ngươi gặp công chúa không hành lễ mà ngược lại còn dùng ngôn ngữ bất kính, ta thấy ngươi thực sự là càng sống càng phí! Đợi lát nữa gặp Hoàng Thượng, ta nhất định sẽ vạch tội của ngươi!"
Thành quốc công chỉ vào Cổ Vi Lam mắng to: "Thực sự là lấy lông gà làm lệnh tiễn mà, một ngự sử đại phu như ngươi không biết phân lượng, gặp ai cũng phải vạch tội, gặp ai cũng muốn mắng hai câu, ai nhàn rỗi thì ngươi cũng muốn quản, có phải gà mái nhà ta không đẻ trứng thì ngươi cũng muốn nói hai câu không?"
Cổ Vi Lam lấy tay áo che mặt: "Nói chuyện thô tục như vậy, nhiều năm như vậy rồi, Thành quốc công đã sớm không còn là dân quê năm đó, tại sao lại không cải thiện khả năng ăn nói của mình chứ? Ta thực sự xấu hổ khi làm bằng hữu với ngươi."
Thành quốc công tức giận giậm chân, ông ta ghét người nào nói mình như vậy nhất, còn đang muốn chửi ầm lên thì Chu thị đột nhiên mở miệng: "Ta nhận ra ngươi."
Những người khác nghi hoặc nhìn Chu thị.
"Lúc nhận thân, có phải ngươi là ngươi là người vui vẻ nhất không?"
Tất cả mọi người đều nhìn Thành quốc công với sắc mặt cổ quái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT