Chỉ là một thứ dân mà còn muốn vương gia tự hạ thấp địa vị tới gặp sao?
Không phải là đang nằm mơ giữa ban ngày còn chưa tỉnh ngủ chứ!
"Được được được, bây giờ đến mấy tên chó săn như các ngươi cũng không còn coi ta ra gì nữa rồi, a a a a!!!" Chung Ly Ảnh cười lạnh vài tiếng, lại rót mấy ngụm rượu xuống rồi quay người đi về phía bên cạnh vừa hát vừa cười.
Người kia nhìn bóng lưng của hắn ta rồi gắt một cái: "Chưa giết ngươi cũng là vì vương gia nể tình thân, đã đến trình độ này rồi mà còn tự cao tự đại! Cũng không soi mặt xuống nước tiểu xem bản thân mình có bao nhiêu phân thượng!"
Nhưng mà ngửi mùi rượu này cũng thật sự khơi gợi ra con sâu thèm ăn trong người hắn ta, hắn ta không nhịn được mà đi phân phó người ra ngoài mua thịt rượu về cho mình.
Thừa cơ hội này, Tạ Tư Hành lắc lắc đầu với Quý Trường Anh, hai người mượn hòn núi giả và cỏ dại che lấp, nhanh chóng ra khỏi hoa viên, Quý Trường Anh dùng dị năng cả tòa viện tử một vòng nhưng vẫn không nhìn thấy cái bóng Nhậm Đông Nam, không nhịn được mà nhíu lông mày.
Tạ Tư Hành dẫn nàng đi vòng quanh, vậy mà khi đi đến chính viện thì lại nghe được tiếng nói chuyện từ bên trong nhà chính, Tạ Tư Hành giật giật tay áo Quý Trường Anh, hai người lập tức trốn lên xà ngang mái nhà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play