Nàng nói một cách lạnh nhạt: "Có thể ngươi không biết, mặc dù ta là người không có nội công, nhưng trời sinh sức lực khỏe vô cùng, hơn nữa năm giác quan nhạy bén, cho dù chiêu thức có nhanh đến đâu, ta cũng có thể né tránh..."
Lời nói còn chưa dứt.
Một cơn gió lạnh lẽo và tàn nhẫn bay về phía huyệt thái dương của nàng, nàng nghiêng đầu né tránh, nhanh chóng bắt được vật bay tới.
Một cây trâm ngọc.
Vừa rồi Hoàng lão thậm chí còn không kịp phản ứng, vội vàng nuốt một ngụm nước bọt.
Quý Trường Anh nắm chặt cây trâm, nhìn người đối diện, sắc mặt hơi chùng xuống: "Ra tay thật nhanh và độc ác, không tệ."
Ánh mắt Tạ Tư Hành thay đổi, trên mặt lộ ra vẻ xin lỗi, bộ dạng ôn nhuận quân tử: "Vừa rồi là ta vô lễ, đây cũng là để thăm dò lời nói vừa rồi của cô nương, nếu như ngay cả cây trâm này mà cô nương cũng không đỡ được, thì cũng không cần để cô nương đi theo chịu chết."
"Bây giờ có thể hài lòng chưa?"
"Có thể." Tạ Tư Hành mỉm cười gật đầu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT