Giọng nàng ấy không lớn cũng không nhỏ, hai tên ngốc ngoài xe khi nghe thấy lời này đều cứng đờ.
Quý Trường Anh không khỏi bật cười: "Hai người này là kẻ ngốc ta nhặt được trên đường, bọn họ có chút vấn đề về thần kinh, nói chuyện như vậy đấy, không cần để ý."
Vẻ mặt của Trịnh Tương Nghi giãn ra, sau đó nhận ra mình đã suy nghĩ quá nhiều, xấu hổ nói: "Ta tưởng rằng những nô tài này đang coi thường các ngươi, nên lúc nãy ta có chút kích động, ngươi đừng trách ta xen vào việc của người khác là được."
Vương Khôn Nghiêu mỉm cười hòa giải: "Đã nói với muội bao nhiêu lần rồi, là cô nương thì đừng manh động như vậy!"
Quý Minh Hạo cũng vội vàng lên tiếng cứu vãn tình thế: "Trịnh cô nương cũng có ý tốt, vốn dĩ cũng không phải chuyện gì lớn."
"Không có gì đáng tức giận, các ngươi khách khí như vậy, đi thôi! Chúng ta xuống xe đi dạo!"
Quý Trường Anh nở nụ cười, xuống xe trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play