Lúc này Tuyên Vương đột nhiên đứng lên: "Việc này có phải quá vội vàng không? Huyết mạch hoàng gia không thể lẫn lộn được, cho dù con và các vị ca ca 'thật sự' có một người tỷ tỷ như vậy cũng nên cẩn thận điều tra, đưa bằng chứng ra trước mặt mới đúng? Đây cái gì cũng không có liền vội vàng nhận, nếu như xong việc thì phát hiện nhận nhầm, chẳng phải rất xấu hổ sao?"
Trang Vương cũng đứng dậy, hiếm khi có suy nghĩ giống Tuyên Vương: "Phụ hoàng, nhi thần cũng cảm thấy chuyện này rất quan trọng, trước hết phải cẩn thận, năm đó đưa cho ai nuôi dưỡng? Tại sao trước đây chúng ta chưa từng nhìn thấy? Tại sao đã nhiều năm rồi chúng ta chưa bao giờ nghe nói đến việc này? Lại nhiều năm như vậy, sao lại không nhận lại nhau? Nếu chuyện này chưa làm rõ, chỉ sợ khó thuyết phục được thiên hạ!"
Lời nói của hoàng thượng và hoàng hậu đầy sơ hở, có rất nhiều người như Tuyên Vương, Trang Vương cũng có suy nghĩ tương tự.
Ngay cả Tào đại nhân vốn luôn công bằng lúc này cũng đứng ra, quỳ trên mặt đất lớn tiếng nhìn Minh Đức Đế: "Bệ hạ hãy suy nghĩ kỹ! Thần hiểu rằng hoàng thượng rất yêu thương con mình, nhưng chính giữa lại có quá nhiều tác động, hy vọng bệ hạ sẽ bình tĩnh lại, đừng để bị lừa!"
Giang Thiên Nhược lấy ra một khối ngọc bội từ trong ngực với vẻ mặt lạnh lùng: "Đây là bằng chứng của Chu thị, chắc các ngươi đều nhận ra khối ngọc bội này, khối ngọc bội của Tinh Nguyệt hiện tại đang ở chỗ của Hành Nhi, Hành Nhi! Lấy ra!"
Tạ Tư Hành lấy khối ngọc bội luôn giữ bên người ra dâng lên.
"Nhìn thấy không? Đây là bằng chứng! Với con mắt của Tào công đương nhiên có thể nhìn ra được khối ngọc bội này được làm từ cùng một chất liệu, được làm bởi cùng một người phải không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play