Một chiếc giỏ nhỏ, năm đó bà ấy và Chung Ly Triệt đều không quan tâm, sau khi nó bị lấy đi bọn họ cũng không để ý tới, không ngờ nhiều năm sau nó lại xuất hiện trước mặt hai người.
"Nó được chôn cùng với gia đình đó." Khoảnh khắc Chung Ly Triệt nhìn thấy chiếc giỏ, ông ấy cũng nhớ lại quá khứ.
Trong lòng ông ấy cơ bản chắc chắn, Chu Nguyệt có thể là con của bọn họ, nhưng không biết đã trải qua chuyện gì, sao lại lưu lạc ở bên ngoài như thế nào.
Giang Thiên Nhược tay run rẩy, lấy mặt ngọc bội của Chu Nguyệt từ trong lòng ra, đưa cho Minh Đức Đế: "Đây là ta sai người đến nhà Chu Nguyệt lấy. Chu Lưu Thị nói lúc nhặt được nàng, khối ngọc bội này đã ở trên người nàng."
"Còn tã lót, lúc người Chu gia nhặt được Nguyệt Nhi, bởi vì không biết tình hình, lo lắng kẻ thù sẽ tìm thấy, nên khi về nhà đã đốt nó, chỉ để lại ngọc bội này cho Nguyệt Nhi để mang theo.
"Con bé chắc chắn là con của ta!"
Minh Đức Đế cầm ngọc bội trong tay, cẩn thận vuốt ve.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT