Quý Trường Anh gật đầu: "Đúng vậy, quyên tặng cho những người lính đang chiến đấu ở tiền tuyến. Hai vạn cân này đối với chúng ta không ảnh hưởng gì lớn, nhưng đối với những người ở tiền tuyến, đó là hy vọng để họ sống sót." Tuy rằng có lẽ những thứ này đối với bọn họ chỉ là hạt cát trong sa mạc, nhưng sau khi nhìn thấy những ngày tháng của Quý Phong Thu bọn họ ở tiền tuyến, nhìn thấy những binh lính liều chết chiến đấu vì dân chúng trên chiến trường, Quý Trường Anh cảm thấy không thiệt.
Nghe thấy lời này của nàng, Liễu Thời Tung trực tiếp im lặng. Thôi được rồi! Đông gia giàu có, hắn có thể nói gì chứ?
"Ta đi nhận hàng, một canh giờ sau, ngươi đến tiểu viện vận chuyển hàng hóa lần trước, lấy lương thực đi."
Hai người nói xong, Quý Trường Anh cũng không nán lại lâu, sau khi chia tay Liễu Thời Tung, nàng đi thẳng đến tiểu viện của Hoàng Đại Đao. Bên trong trống không, không có ai, Mạc Hữu đã dẫn bọn họ đi theo tiêu cục Gia Hành Thông rồi. Quý Trường Anh mở khóa cửa từ bên trong, ung dung đi vào, quay người đóng cửa lại, bắt đầu dỡ hàng trong sân. Lương thực trong không gian như thể không cần tiền, từng bao từng bao được lấy ra xếp trong sân, ngay cả mấy căn phòng cũng chất đầy.
Đợi một canh giờ, Liễu Thời Tung dẫn người vội vàng đến đây, đứng ở cửa chuẩn bị gõ cửa, cửa đã được mở ra từ bên trong.
"Vào bê đi!"
Hai trăm thạch lương thực nhìn qua vô cùng hoành tráng, tiểu nhị mà Liễu Thời Tung mang đến nhìn mà choáng váng. Cả đời bọn họ chưa từng thấy nhiều lương thực như vậy!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play