"Lúc ôm hài tử đó về rõ ràng ông đã kiểm tra máu của hài tử và Chung Ly Triệt rồi mà, ông ấy cũng điều tra rõ ràng mới nói đó là Nguyệt Nhi của ta, trong tấm lót đó cũng có đặt miếng ngọc bội mà trước khi sinh Chung Ly Triệt đã chuẩn bị sẵn mà, bây giờ đã trôi qua nhiều năm như vậy rồi, người cũng đã mất rồi, ông lại nói với ta nó không phải Nguyệt Nhi?"
"Vậy trong nhiều năm như vậy ta đã làm gì chứ? Ruột thịt của ta lưu lạc ở bên ngoài, ta lại đi nuôi một hài tử không biết từ đâu tới, lúc còn sống được hưởng tình yêu của ta và Chung Ly Triệt, lúc chết cũng vô cùng vẻ vang, nếu như... những điều ông nói đều là thật, ông nói ta phải đối mặt với hài tử ruột thịt của ta sao đây?"
Những lời này của Giang Thiên Nhược thậm chí không phải gào thét to lớn nói ra, ngược lại vô cùng bình tĩnh, khóe miệng còn nở một nụ cười tỏ vẻ không thể tin được.
Hoàng lão nhìn thấy mà trong lòng vô cùng khó chịu: "Sư muội, muốn trách thì cứ trách ta đi."
"Trách ông? Ta lấy tư cách gì để trách ông đây hả? Ha ha ha, hài tử của mình mình cũng không phân biệt được, ta còn trách ai chứ, ha ha ha ..."
Giang Thiên Nhược vẫn lạnh lùng cười, trong mắt có lóe lên sự thù hận.
Năm đó bà cụ mặc sức tung hoành, vừa tự do tự tại, lúc yêu một người cứ cảm thấy cho dù có gặp vấn đề gì cũng có thể khắc phục được, bất cứ khó khăn nào cũng không là gì hết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play