Quý Minh Học dùng hai ngón tay để miêu tả độ cao của móng tay nhưng hắn ta không đủ can đảm nói.
"Đừng nói nữa, muội tin tưởng huynh! Ca của ta là người lớn nhất, lợi hại nhất, thông minh nhất! Hãy thử nghĩ xem, tương lai, huynh còn trẻ đã thành ngũ trưởng, mà muội là muội muội của ngũ trưởng, nói ra có bao nhiêu thể diện chứ? Nhắc tới huynh ta còn không phải chống nạnh, ngẩng cao đầu đi ngoài đường sao? Tới lúc đó đại bá, đại nương nhắc tới huynh chính là một đứa con đáng kiêu ngạo nhất, cả nhà đều khâm phục huynh, sau này không phải là có tiếng nói trong nhà sao? Ai dám bảo qua lời nói? Huynh nghĩ xem có phải không?"
Quý Trường Anh vỗ bả vai của Quý Minh Học nói lời thấm thía.
Trong đầu Quý Minh Học tưởng tượng ra nhiều trường hợp như thế, vì một câu của nàng mà lồng ngực Quý Minh Học từng chút một căng lên, ánh mắt càng ngày càng sáng ngời.
Hắn ta nghiến răng nói: "Được! Ta làm!"
"Vậy mới đúng! Người đi lính mà không làm ngũ trưởng thì không phải lính. Làm người thì vẫn phải có mục tiêu. Tôi thấy đã muộn, không mất thời gian nữa, ta tiễn huynh về."
Quý Trương Anh liếc nhìn bên ngoài, trời đã chuyển từ tối sáng ngày. Một lát nữa mọi người đều sẽ dậy, nàng phải nhanh chóng đưa Quý Minh Học về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play