Trước mắt thì đa số là chợ hoa chỉ bán những loại hoa phổ biến, thậm chí còn có cả hoa dại ven đường, đương nhiên giá tiền cũng vô cùng thấp, người bình thường nhàn hạ thoải mái thì cũng có thể mua một chút.
Cũng có một số chủng loại tốt hơn, nhưng mà vô cùng ít, nếu muốn mua thì phải trả rất nhiều tiền, còn phải giao tiền cọc từ sớm thì mới có hàng.
Vì thế mà Vương Phú Quý đã cố ý đi đến chợ hoa trong ba ngày để thống kê mỗi nhà bán được bao nhiêu hoa mỗi ngày, kết quả khiến hắn ta lập tức lạnh lòng.
Mặc dù đa số người của Đại Lịch đều thích làm vườn do bị hoàng thượng ảnh hưởng, nhưng dù sao thì Lương Châu cũng không phải chỗ văn nhân nhã sĩ tụ tập như ở kinh đô, ở đây đa số là những người thô kệch hay những người phải bôn ba ở khắp nơi để mưu sinh, cũng không quan tâm đến màu sắc, chủng loại, hoa văn.
Quý Trường Anh xem xong thì cười cười.
Ngay từ đầu nàng đã không có ý định kiếm tiền từ những người mình thường.
Mà nàng muốn kiếm tiền từ những người có mặt mũi ở nội thành và những người theo đuổi việc trồng hoa ở kinh đô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT