Quý Trường Anh nhìn hắn ta đầy vẻ u sầu, không nhịn được mà gõ gõ trán hắn ta: "Tuổi còn nhỏ mà đã như ông cụ non, sầu cái gì? Trời sập xuống có người cao treo lên, phía trên đệ còn có cha nương và tỷ tỷ, tóm lại là không đến phiên đệ lo lắng."
Quý Trường Xuyên thở dài một tiếng: "Tỷ không hiểu."
"Vậy đệ nói đi, nói xong thì tỷ liền hiểu."
Quý Trường Xuyên nhìn hai bên một chút, lặng lẽ thấp giọng: "Ta có đồng môn, tất cả người lớn trong nhà đều ở trong quân doanh, hắn nghe lén được: Có thể phải khai chiến!"
"Hơn nữa những người huấn luyện trong những năm qua đều phải lên chiến trường nếu có chiến sự! Không chỉ là huấn luyện một chút đơn giản như vậy, đây đều là quân dự bị! Cũng chỉ có những người ngoại lai như chúng ta mới không biết tin tức này thôi, nếu không tin thì tỷ đi hỏi một vòng trong thôn xem, chắc chắn là những nhà khác đang gây chuyện xem ai đi, còn ai không đi!"
Nghĩ đến dáng vẻ Quý Phong Thu vai không thể xách tay không thể khiêng, lúc lưu vong gấp rút lên đường cũng phải để mẫu thân cõng đi, Quý Trường Xuyên liền phiền muộn một hồi.
Hắn ta cúi đầu nhìn nhìn hai tay của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play