Hàn Điển Sử thấy ánh mắt Trương huyện lệnh nhìn mình càng ngày càng lãnh đạm thì nhanh chóng đổi giọng: "Bây giờ ta sẽ kêu người thả ra!"
Bây giờ hắn ta chỉ hối hận tại sao mình lại viện ra một cái cớ vớ vẩn như thế.
Quý Trường Anh ngồi một bên im lặng nghe hai người nói chuyện.
Chờ Hàn Điển Sử đi xuống thì nàng liếc mắt nhìn Hàn Điển Sử chậm rãi ra cửa từng bước, thở dài: "Ôi! Cũng là vì cuộc sống không dễ dàng."
Mặt Trương Tự Như đen như đáy nồi.
Ông ta biết Quý Trường Anh cũng biết rõ chuyện gì xảy ra.
Nhưng bị người khác đâm thủng ở trước mặt như thế thì Trương Tự Như vẫn có chút không nhịn được: "Khụ khụ, trong khoảng thời gian này quá bận rộn cho nên ta cũng không chú ý tới những chuyện này, về sau vẫn nên chú ý đến loại chuyện này một chút mới được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play