"Yên tâm đi! Trong lòng ta đã có tính toán, chừng nào hắn ta chịu đưa tiền, thì lúc đó ta mới thả người nhà của hắn ta ra. Ta cũng sẽ phái người trông chừng hắn ta, không cho hắn ta gửi thư ra ngoài, trừ khi hắn ta muốn làm một kẻ cô độc cả đời, nếu không, ta không tin là hắn ta không nóng lòng."
Lông mày tên què họ Lưu giãn ra, vẻ mặt thoải mái hơn không ít.
Hai người quay sang nói chuyện khác.
"Quý thị ở thôn Tiểu Điền kia thật sự chỉ là tội phạm bị lưu đày thôi ư? Sao ta lại thấy không giống với những tin tức dò hỏi trước đó? Ta thấy bọn họ quen biết khá rộng."
"Quý thị đúng là bị lưu đày đến đây, nhưng trên mặt không có chữ, cũng không bị ép làm nô, điểm này ta cũng thấy khó hiểu, dò hỏi rất lâu cũng không có mấy tin tức hữu dụng. Có người nói có thể là trước kia trong nhà Quý thị từng có người làm đại quan đã để lại một ít ân tình, nên mới được miễn những thứ này."
Tên què họ Lưu nhíu mày, trông có vẻ hơi không cam lòng.
Ở huyện Cam, gã ta cũng coi như có chút thế lực, những kẻ từ nơi khác tới này còn đòi hơn thua với gã ta sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play