Lần trước khi ăn cơm ở Thủy Vân Gian, Quý Trường Anh ý thức được bản thân thiếu thường thức, cho nên lôi kéo Khấu Vân Ý và Giang Phùng Thời bổ sung lại rất nhiều tin tức về triều Đại Lịch.
Trong đó tất nhiên không thể tránh khỏi hỏi tới tin tức của Hồng Tụ quân.
Lúc ấy Khấu Vân Ý treo vẻ mặt vừa phức tạp vừa khâm phục nói: "Hồng Tụ quân mỗi người đều là nữ anh hùng, đáng tiếc... các nàng ấy cố tình sinh ra là nữ tử."
"Những đại nhân ở kinh đô hoàn toàn không muốn thừa nhận nữ tử cũng không kém nam tử bao nhiêu, mỗi lần Bình vương xin phong tước đều bị từ chối, nghe nói là đại nhân trong triều bởi vì việc này ầm ĩ túi bụi, nhà mẹ của Vương gia lại không có thế lực gì để nhúng tay vào trong đó, chỉ có thể cứ gác chuyện này lại từ năm này qua năm khác."
"Ngươi biết chân của Vương phi không? Lúc trước mọi rợ xâm phạm, nàng dẫn đội quân tinh nhuệ khoảng trăm người của Hồng Tụ quân đi vòng ra phía sau khu lương thảo của mọi rợ, khiến cho bọn họ không có tiếp viện sau đó không thể không lui binh, truy đuổi vương phi trong mùa đông khắc nghiệt ba ngày ba đêm."
"Những người mang theo cuối cùng chỉ còn một, cuối cùng vương phi từ bỏ cưỡi ngựa, khiêng một tướng sĩ dựa vào hai chân vừa đi vừa bò về tới, chỉ là từ đó về sau chân vương phi cũng đã..."
Giang Phùng Thời thở dài một tiếng tiếp lời: "Cứ việc lập công lao lớn như thế, truyền về kinh đô còn có người ở trên triều đình mắng chửi vương phi: "Không lo việc nhà, gà mái báo sáng(*)! Hẳn là nên nghiêm trị mới có thể răn đe cảnh cáo."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT