Khấu Vân Ý úp mặt xuống bàn, sống không còn gì luyến tiếc trả lời: "Thiếu nợ thì trả tiền là chuyện tất nhiên, không đồng ý còn có thể làm sao bây giờ?"
Quý Trường Anh không thể tin tưởng nhìn nàng ấy: "Vậy ít nhất các ngươi cũng nên tranh thủ cho mình thêm một chút thời gian chứ?"
"Ngươi không biết Trương phu nhân và Trương Nhạc Dao có bao nhiêu khó chơi! Chúng ta chỉ cần nói cho thêm một chút thời gian, các nàng sẽ ngay trước mặt hàng xóm láng giềng châm chọc mỉa mai nói nhà ta nghèo, nói chúng ta muốn quỵt nợ, các nàng muốn làm cho cả nhà ta đều không có mặt mũi tiếp tục ở Lương Châu! Dù sao chuyện quăng hoa này cũng là ta không đúng, nương của ta cũng không có tự tin cãi nhau với nàng ta, chỉ có thể trước tiên đồng ý rồi lại nghĩ cách."
Giang Phùng Thời thở dài: "Thật ra ta có một gốc hoa mai, nhưng đó là hoa mai dại thường gặp nhất, cầm đến trước mặt các nàng sợ là làm trò cười cho thiên hạ, vô dụng."
Nàng ấy đưa cho Khấu Vân Ý một ánh mắt thương mà không giúp được gì.
Quý Trường Anh không nói chuyện, trong không gian của nàng còn có không ít hoa cỏ quý báu, chỉ là đều sống trong môi trường hoang dại, còn chưa cắt tỉa.
Cho dù lấy ra hỗ trợ, cũng muốn có cơ hội thích hợp và lý do...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT