Bọn Man tộc nhanh chóng đuổi kịp nhưng chúng không kịp quấn vó ngựa, rất nhiều người trượt chân ngã xuống sông.
Bọn chúng chỉ có thể tiếp tục bắn tên vào đám người Quý Trường Anh.
Nghe được âm thanh xé gió vút đến, Quý Trường Anh và những người khác quay người lại, quen tay chặn mũi tên lại.
Khấu Kế Minh có lẽ vì nhìn thấy hy vọng trở về nhà nên tâm trạng cũng tốt hơn: "Ba Nhĩ Cát, ngươi đã đuổi đến tận đây mà vẫn còn cố dày vò làm gì vậy? Cứ nhắm mắt làm ngơ, đợi ta quay lại mang cho anh hai trăm xe khỉ để cảm ơn không phải được rồi sao?"
Người của Ba Cát Nhĩ đang quấn móng ngựa cho hắn ta, hắn từ trên lưng ngựa lạnh lùng nhìn ông ta: "Ngươi cho rằng ngươi có thể trốn thoát được sao?"
"Ngươi cũng thật là, chẳng lẽ ngươi còn muốn lấy đầu ta về để lập công hay sao hả? Ngươi thử nghĩ xem, trong khi ta và ngươi ở đây lãng phí thời gian ở đây thì huynh đệ ngươi đang làm cái gì? Có lẽ bọn hắn đang dụ dỗ cha ngươi nhường ngôi vị Khả Hán đó! Ngươi có phải bị ngu không hả?"
"Hừ! Ngươi cho rằng bọn ta là người Hán sao? Chúng ta chỉ dùng thực lực để nói chuyện. Chỉ cần ta mang đầu của người về thì sẽ không ai dám phản đối!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT