Quý Trường Anh bĩu môi: "Ta đến đây là để cứu hoa lan của phu nhân, lần trước cũng là ma ma này không phân trắng đen vu khống ta đến để lừa tiền, sau đó thấy phu nhân vẫn muốn dùng ta, nhiều lần ngăn cản không được nên tự vả mặt mình uy hiếp phu nhân."
"Ta cũng chưa từng làm nô tài, không biết những người làm tôi tớ có phải đều giống như ma ma này không? Chủ tử nghe lời thì nịnh nọt, chủ tử không nghe lời thì tìm cách để chủ tử nghe lời?"
Câu này thực sự rất nghiêm trọng.
Muốn chủ tử nghe lời, nô tài ư?
Cho dù là ở nhà nào, đây cũng là phạm vào đại kỵ.
Vương Tự Như vội cau mày, cảm thấy mình bị xúc phạm.
Như ma ma đứng bên cạnh nghe Quý Trường Anh nói như vậy thì không vui: "Cái thứ như ngươi ta đã gặp nhiều rồi! Không phải là muốn nịnh nọt lão gia và phu nhân nhà ta sao? Bao nhiêu người làm vườn kinh nghiệm đều nói đóa hoa đó đã chết không cứu được, chỉ một nha đầu còn non nớt như ngươi mà có thể chữa khỏi ư? Ngươi là cái thá gì!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play