Nói xong đang định nhào tới giải thích, Vương phu nhân không nghe thấy bà ta đang hét cái gì, chỉ thấy bộ dạng điên cuồng lao tới, sợ đến mức hét lên: "Kéo ra ngoài! Kéo ra ngoài!"
Như ma ma cuối cùng cũng ngừng tự tát mình, bị khiêng ra ngoài mà miệng vẫn hét lên: "Oan uổng! Ta oan uổng!"
Vương phu nhân tức giận lật đổ chiếc bàn trà nhỏ: "Lẽ nào lại như vậy! Một nô tài mà dám trèo lên đầu ta, đi! Gọi lão gia tới, hôm nay trước mặt lão gia ta sẽ đưa Như ma ma về quê!"
Thược Dược run rẩy: "Phu nhân bớt giận! Bây giờ nô tỳ sẽ nhờ người kêu lão gia."
Quý Trường Anh nhàn nhã vui vẻ đứng sang một bên, không có ai nhắc đến nàng, nàng cũng không lên tiếng gây chú ý, nhìn một chút bát quái cũng thuận tiện thu chút tiền bị tổn thương tình thần.
Trong phòng khí ép rất thấp, mấy người nha hoàn rón rén thu dọn bàn trà, Thược Dược cũng quay lại.
Sắc mặt nàng ấy không tốt lắm: "Khởi bẩm phu nhân, lão gia nói nha môn có chút bận, tạm thời... không có thời gian về hậu viện."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play