Sấm chớp dọc đường đi, bàn chân đi đến muốn bốc khói nhưng không ai nói ai dừng lại, thừa thế xông lên đi tới cửa thành.
Nhưng sau khi nhìn thấy nhiều dân tị nạn cùng lính canh đang đứng trước cổng thành, trong lòng liền nặng trĩu.
"Trời ạ! Sao nhiều dân tị nạn như vậy, vậy vào thành sẽ không có chuyện gì ngoài ý muốn chứ?"
"Tổ tiên phù hộ, tổ tiên phù hộ! Nhất định phải để cho chúng con vào thành thuận lợi!"
Chu thị bỏ đồ của cha mẹ chồng phía sau đặt lên phía trước chắp tay mà lạy, bà nhìn người nhà an ủi nói: "Không sao đâu, mặc kệ người khác ra sao, chúng ta có ba mẹ dõi theo suốt chặng đường, họ sẽ không để chúng ta chịu thiệt thòi đâu!"
Hồ thị không nhịn được mà nhìn về phía bọc đồ trong lòng Chu thị, trong lòng âm thầm cầu nguyện: Nhất định phải giống như đệ muội nói!
Quý Phong Thu quay về phía hài cốt của cha mẹ mà lẩm bẩm: "Cha mẹ à! Con là đứa con trai mà hai người yêu thương nhất, hai người chắc chắn không đành lòng nhìn con chịu khổ phải không? Nhất định phải phù hộ cho cả nhà chúng ta! Khi chúng ta tìm được chỗ an cư, ta cam đoan sẽ tìm cho hai vị một phần đất phong thủy thật tốt! Ta sẽ sửa phần mộ và đốt cho hai người thật nhiều vàng mã khi có cơ hội, để hai người có cuộc sống đàng hoàng hơn ở dưới đó!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT