4.

Sự xuất hiện của Lạc Khôn khiến lượt bình luận trực tuyến tăng vọt.

Năm đó, khi tôi và Lạc Khôn yêu nhau, anh ta vẫn chưa nổi tiếng.

Khi bị sốt, anh sẽ nắm chặt tay tôi, giọng yếu ớt gọi: “Chị ơi, đừng đi…”

Lúc ấy, anh chỉ là một cậu trai non nớt, đầy vẻ đáng thương.

Còn bây giờ, anh là đỉnh lưu số một, được ca ngợi là “Thiên tài nhan sắc nghìn năm có một.”

Tôi không thể ngờ người bí ẩn thứ hai lại chính là anh ta!

Đã đụng phải rồi, tôi cũng chẳng thể trốn.

Nhưng khi tôi còn chưa kịp mở miệng, Bùi Vọng Châu bỗng bước tới, nhìn thẳng vào Lạc Khôn và thản nhiên nói:

“Cố tiểu thư không cố ý đụng vào cậu đâu. Tính cô ấy vốn vụng về, tay chân lúc nào cũng lóng ngóng vậy đấy.”

Tôi: “???”

Tay chân lóng ngóng? Ý anh ta là tôi giống con khỉ à?!

Lạc Khôn nhướng mày, giọng điệu ẩn chứa ý tứ sâu xa:

“Ồ? Ảnh đế Bùi có vẻ rất hiểu về cô ấy nhỉ?”

Hình Ngữ Tuyết lập tức xen vào, cười tươi như hoa:

“Trước đây khi quay phim cổ trang, tôi từng thấy Phù Phù đem canh đến tận nơi cho Ảnh Đế Bùi mỗi tối đấy! Chắc là từ đó nên thân thiết hơn nhỉ?”

Tôi suýt phì cười.

Cô ta đang cố cướp vai "trà xanh tinh" của tôi à?

Nhưng Lạc Khôn lại không nói gì.

Chỉ thấy ánh mắt anh trùng xuống, môi mím chặt, rồi lặng lẽ lấy điện thoại ra bấm gì đó.

Trong khi đó, Hình Ngữ Tuyết tiếp tục thêm dầu vào lửa:

“Nhưng mà này, vừa rồi tôi thấy Phù Phù cứ nhìn anh Khôn suốt nha! Hí hí, có phải có chút tia lửa điện không?”

Bùi Vọng Châu nhíu mày, rồi cũng cúi đầu nghịch điện thoại.

Ngay sau đó, điện thoại tôi rung lên.

Hai tin nhắn WeChat nhảy ra cùng lúc.

Cá trắm - Lạc Khôn:
"Cô bị ép phải đưa canh cho anh ta đúng không? Loại đàn ông già như Bùi Vọng Châu, cô chắc chắn không thích. Tôi mới là người hợp để ghép đôi với cô."

Cá rô - Bùi Vọng Châu:
"Vừa rồi cô né tôi nên vô tình đụng phải Lạc Khôn đúng không? Cậu ta còn non lắm, không phải gu của cô đâu. Khi chọn cặp đôi, nhớ chọn tôi."

Tôi đơ người.

Tự nhiên thấy bụng hơi căng thẳng, như thể sắp bị hai thế lực đối đầu ép đến nghẹt thở.

Lúc này, Hình Ngữ Tuyết bất ngờ nghiêng đầu lại gần, tỏ vẻ quan tâm:

“Phù Phù, sao mặt chị trông kỳ vậy? Không khỏe hả?”

Rồi ánh mắt cô ta rơi xuống màn hình điện thoại của tôi.

“Cá trắm Lạc… cái gì cơ? Cá rô Bùi… Hả? Đây là mấy cái biệt danh gì vậy?”

Cô ta vừa nói xong, hai người đàn ông đứng cách đó không xa lập tức đồng loạt quay sang nhìn tôi.

Ánh mắt sắc bén, tràn đầy thăm dò.

Tôi: “...”

Chị gái à, tôi chỉ là làm nền cho cô, chứ đâu phải kẻ thù không đội trời chung đâu?!

5.

Tôi nhanh chóng lật úp điện thoại, đầu óc xoay chuyển cực nhanh, lập tức bịa đại một lý do:

"À... tôi đang cùng nhân viên lập kế hoạch cải tạo ao cá cũ. Giới giải trí chỉ là nghề tay trái của tôi thôi, nghề chính của tôi là nuôi cá."

Hình Ngữ Tuyết tròn mắt ngạc nhiên:

"Trời ơi, Phù Phù, chị thật sự là dân nuôi cá sao? Nhưng trên Baidu ghi chị là sinh viên xuất sắc mà?"

Nói xong, cô ta vội bụm miệng, giả vờ như lỡ lời.

Hiệu quả đạt được rất tốt — bình luận trực tuyến lập tức tràn ngập chỉ trích nhắm vào tôi:

【Ai đời sinh viên giỏi mà lại đi nuôi cá? Cố Vượng Phu đúng là không biết xấu hổ, chắc chắn khai gian bằng cấp! Cút khỏi giới giải trí đi!】

【Tôi còn tưởng là kiểu "nuôi cá" của nữ hải vương cơ, ai dè thật sự là nuôi cá ngoài đời! Đúng là bốc mùi quá!】

【Cố Vượng Phu, nghe đây! Cô chỉ là một con nhỏ chuyên nuôi cá hôi hám mà thôi!】

Nhờ vài câu châm chọc đầy ẩn ý của Hình Ngữ Tuyết, tiêu điểm đã bị kéo sang hướng khác.

Không ai còn chú ý đến "Cá trắm Lạc" và "Cá rô Bùi" nữa.

Tôi len lén nhìn Hình Ngữ Tuyết, trong lòng thầm cảm kích.

Nhưng tôi lại quên mất, bên cạnh cô ta còn có Bùi Vọng Châu và Lạc Khôn.

Chưa kịp thở phào, điện thoại tôi lại rung lên.

Cá trắm - Lạc Khôn:

"Lén nhìn tôi à? Tôi biết mà, trong lòng chị vẫn còn nhớ đến tôi đúng không?"

"Lần trước chị nói chia tay vì bị dị ứng với lông chân đàn ông, tôi đã triệt lông vĩnh viễn rồi. Bây giờ, trên người tôi không còn một sợi nào nữa."

"[Ảnh chân không lông] [Ảnh cơ bụng] [Ảnh đường nét người cá]"

"Oops, chị ơi, hai tấm cuối tôi bấm nhầm. Nhưng lỡ xem rồi thì chấm điểm đi?"

Tôi suýt nghẹn!

Không mặc quần luôn hả?!

Tay run quá, tôi vô tình bấm vào tin nhắn mới nhất của Bùi Vọng Châu…

Cá rô - Bùi Vọng Châu:

"Muốn nhìn thì cứ nhìn, đừng sợ. Cùng lắm thì chúng ta quay lại rồi công khai luôn."

Tôi: "???"

Anh ta còn nhắn tiếp:

"Phù Phù, trước đây là lỗi của anh. Anh không nên nói bánh chưng mặn ngon hơn bánh chưng ngọt, khiến em tức giận mà chia tay."

"Anh đã sửa sai rồi. Giờ anh mở hẳn một chuỗi 10 cửa hàng bánh chưng ngọt, đặt tên là ‘Thiên Phù Chưng’. Anh còn tự mình làm đại diện thương hiệu."

"Đây là ảnh quảng cáo của anh, đây là ảnh biệt thự trị giá hàng trăm tỷ của anh, đây là ảnh siêu xe giá hàng chục tỷ của anh…"

"Oops, lỡ gửi nhầm. Nhưng em thấy mẫu nhà này thế nào? Có muốn đến thử ở một lần không?"

Tôi: "..."

Không phải tôi đang cầm điện thoại…

Mà là một quả lựu đạn đã rút chốt!

Ngay khi tôi còn chưa kịp hoàn hồn, giọng đạo diễn vang lên:

“Bây giờ, chúng ta sẽ chào đón vị khách mời nam bí ẩn thứ ba!”

“Nhưng trước đó, chúng ta có một trò chơi nhỏ. Ba nữ khách mời sẽ lần lượt chọn người mà mình có cảm tình nhất để ghép đôi. Ai còn lại sẽ tự động trở thành bạn đồng hành của nam khách mời bí ẩn!”

Mắt tôi sáng rực.

Tôi lập tức giơ tay thật cao:

“Đạo diễn! Tôi chọn vị khách mời bí ẩn thứ ba! Chắc chắn anh ấy chính là định mệnh của tôi!”

6.

Lời tôi vừa dứt, bình luận trực tuyến lập tức bùng nổ!

Bùi Vọng Châu và Lạc Khôn cũng đồng loạt đứng dậy, ánh mắt lại lần nữa hướng về phía tôi.

Nhưng tôi quyết định phớt lờ hoàn toàn.

Dù gì họ cũng là hai ngôi sao hạng A, chẳng lẽ dám công khai chuyện tình cũ ngay trên sóng truyền hình sao?

【Lạ nhỉ, Cố Vượng Phu nói chọn người thứ ba, vậy mà Bùi Ảnh Đế và Lạc Khôn lại phản ứng mạnh thế? Nhìn như kiểu ghen ấy?!】

【Mắt mấy người có vấn đề à? Rõ ràng hai nam thần đều đang nhìn Ngữ Tuyết! Ánh mắt đó chính là thầm yêu đó hiểu chưa?!】

【Cả hai anh đều chơi điện thoại cùng lúc, Ngữ Tuyết cũng chơi, chắc chắn họ đang nhắn tin tỏ tình với Ngữ Tuyết rồi!】

Đạo diễn thấy độ hot của chương trình tăng vọt, lập tức gật đầu đồng ý với lựa chọn của tôi.

Tôi thở phào nhẹ nhõm.

Mà tôi thở phào hơi nhiều… giờ cảm giác như sắp hết hơi luôn rồi.

Rất nhanh sau đó, dưới sự cho phép của đạo diễn, vị khách mời nam bí ẩn thứ ba chính thức xuất hiện.

Tôi ngay lập tức đứng dậy, bước nhanh đến đón anh ta.

Không quan tâm là thần tiên hay yêu ma quỷ quái, miễn là người này chính thức ghép cặp với tôi trong show, tôi phải giữ chặt anh ta!

Nhưng ngay giây tiếp theo…

Một bóng dáng quen thuộc xuất hiện.

Thiên vương âm nhạc - Hứa Tấn Kỳ.

Bình luận trực tuyến lập tức bùng nổ, lượng comment tăng mạnh đến mức… màn hình hiển thị toàn kí tự lỗi.

Rõ ràng, không chỉ tôi mà toàn bộ khán giả đều sốc nặng trước độ chịu chi khủng khiếp của show này.

Nhưng tôi thì không giống bọn họ.

Tôi sợ muốn xỉu luôn rồi!

Bởi vì… Hứa Tấn Kỳ cũng là người yêu cũ của tôi.

Lúc này, tôi có một giả thuyết hợp lý: Tổ chương trình chắc chắn có thù với tôi!

Nếu tôi có tội, hãy dùng pháp luật mà trừng phạt tôi, đừng mang cả đám người yêu cũ đến đây xử tôi!

Tôi âm thầm lùi lại, định chạy trốn.

Nhưng ngay giữa ánh nhìn của hàng triệu khán giả, Hứa Tấn Kỳ lại nhìn tôi chằm chằm, giọng điệu dịu dàng, ẩn ý mỉm cười:

"Phù Phù, sao thấy anh lại chạy vậy?"

Lập tức, không chỉ có Bùi Vọng Châu và Lạc Khôn nhìn tôi nữa…

Mà cả hai người bọn họ đều đồng thời bước thẳng về phía tôi!

Tôi cứng đờ người.

Cảm giác này giống hệt như khi đăng nhầm lịch sử tìm kiếm trên group chat công ty.

Cố Vượng Phu, bình tĩnh!

Dù gì cũng chỉ là… ba người yêu cũ, chẳng lẽ bọn họ muốn hợp sức xử đẹp tôi chắc?!

Bùi Vọng Châu lạnh giọng hỏi:

"Phù Phù? Cô và Cố Vượng Phu quen nhau sao?"

Lạc Khôn cũng lên tiếng gần như cùng lúc:

"Gọi thân mật vậy, hai người biết nhau từ trước à?"

Hứa Tấn Kỳ cao hơn tôi một đoạn, tay nhẹ nhàng đặt lên vai tôi, giọng nói mang theo ý cười nhàn nhạt:

"Ừ, anh và Phù Phù đúng là quen nhau từ lâu. Bọn anh từng là—"

"Là từng đóng phim chung!"

Tôi nhanh chóng cướp lời, lập tức khoác vai Hứa Tấn Kỳ, tỏ vẻ anh em chí cốt.

"Tôi từng đóng phim với Hứa thần, tôi là nữ chính, anh ấy là nam chính, vai của chúng tôi là một cặp đôi.

"Vậy nên trong chương trình này, có lẽ chúng tôi cũng có thể thử hợp tác lại!"

Tôi nói rất chắc chắn, hoàn toàn không để lộ sơ hở nào.

Đồng thời, ngón tay tôi siết nhẹ lên vai Hứa Tấn Kỳ, ngầm ra hiệu đừng nói linh tinh.

Hứa Tấn Kỳ nghiêng mặt, đôi mắt đẹp mang theo tia giảo hoạt, giọng trầm thấp chỉ đủ cho tôi nghe thấy:

"Phù Phù, hai người kia cứ nhìn em chằm chằm như vậy…

"Chẳng lẽ họ cũng muốn hôn em, giống như anh sao?"

Tôi suýt sặc!

Bình luận trực tuyến lại nổ tung:

【Ơ khoan… ánh mắt của Hứa thần nhìn Cố Vượng Phu kiểu gì vậy? Trông… gợi cảm quá?! Giống y như mấy nhân vật nam chính trong truyện bệnh kiều bá đạo ép cưới ấy?!】

【Mấy người bị cận hả? Rõ ràng ánh mắt của Hứa thần là chán ghét! Chắc anh ấy đang thì thầm bảo Cố Vượng Phu cút đi đấy!】

Thấy có người suýt chạm đến sự thật, tôi lập tức thì thầm với Hứa Tấn Kỳ:

"Nhưng mà… em thấy Bùi Vọng Châu và Lạc Khôn đều đẹp trai hơn anh."

Quả nhiên, ánh mắt Hứa Tấn Kỳ lập tức thay đổi.

Ánh nhìn của anh ta trở nên nguy hiểm, sắc bén như thể muốn xé toạc tôi ra ngay tại chỗ.

Bình luận trực tuyến lại sôi sục:

【Này, cái người hồi nãy bảo Hứa thần chán ghét đâu rồi? Nhìn kỹ lại đi! Rõ ràng là ghen đến phát điên rồi!】

【Nói đúng! Một thiên tài chưa từng tụt hạng trên bảng xếp hạng âm nhạc như Hứa thần, làm sao có thể để mắt đến một người như Cố Vượng Phu? Nếu có, tôi sẵn sàng lộn ngược ăn đất!】

Cảm giác nguy hiểm đã được hóa giải!

Tôi nhanh chóng thoát khỏi vòng tay của Hứa Tấn Kỳ, nhảy sang đứng cạnh Hình Ngữ Tuyết.

Bây giờ thì hay rồi.

Dù bọn họ có nhìn tôi thế nào đi nữa…

Tôi không còn là mục tiêu chính nữa!

Quả nhiên, bình luận trực tuyến lại đổi hướng!

Bây giờ, mọi người đều đinh ninh rằng Bùi Vọng Châu và Lạc Khôn đều thầm yêu Hình Ngữ Tuyết…

Thậm chí còn lôi kéo luôn cả Hứa Tấn Kỳ vào chung hội!

Tôi suýt bật cười.

Tôi đúng là thiên tài!

Chỉ cần lẳng lặng sống sót đến khi chương trình kết thúc, tôi sẽ chuồn thẳng.

Không ai có thể phát hiện ra ba người bọn họ đều là người yêu cũ của tôi.

Ai có thể phân biệt được tôi và Albert Einstein chứ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play