Dư Bùi Tự trơ mắt nhìn hai người bước ra khỏi cửa mà không dám ngăn cản. Dù trong quá khứ anh là kẻ nóng nảy, nhưng nhớ đến ánh mắt Trì Thu vừa nhìn mình, Dư Bùi Tự chỉ thấy lạnh sống lưng, miệng đắng chát. Thấy Ôn Từ đến cửa còn quay đầu lại nhìn anh đầy khiêu khích, anh càng tức giận hơn, nhưng phần lớn là hối hận, sao mình lại đắc tội với Ôn Từ chứ, có được quan hệ trên danh nghĩa thế này với Trì Thu chẳng phải nhờ Ôn Từ sao?
Dư Bùi Tự thật muốn tự tát mình hai cái, nhưng thấy ánh mắt lấp lóa của vệ sĩ ngoài cửa, anh vẫn nhịn xuống, chuyển cơn giận sang vệ sĩ: "Hai người sao thế, tối qua sao không gọi điện cho tôi?"
Vệ sĩ bị oan vô cớ: ???
"Ngài Dư, chúng tôi có gọi, nhưng ngài không nghe máy." Một người uyển chuyển nói.
"Vậy các anh không biết đến tìm tôi à!" Dư Bùi Tự điên tiết quát, đến cả Kỳ Bạch gọi anh ra ngoài cũng căm ghét luôn, không nói sớm không nói muộn, lại nói đúng lúc này.
Nhắc đến Kỳ Bạch, Dư Bùi Tự đột nhiên bình tĩnh lại, nhớ đến lời Kỳ Bạch nói với anh. Anh trầm ngâm một lúc, nhìn hai vệ sĩ nói: "Hai người đi bảo vệ Trì Thu đi, chi phí tôi trả gấp đôi, chú ý kín đáo một chút."
Đoàn phim có sự cố, lịch làm việc gần đây của Trì Thu đều hoãn lại hết để quay phim, nhất thời cũng không có việc gì khác. Anh vừa làm Trì Thu giận, nếu mấy ngày này Trì Thu đến nhà Ôn Từ chơi cũng không tệ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play