Ôn Từ ngơ ngác, vội vàng tiến lên đỡ mẹ Ôn – đôi mắt bà đã hoe đỏ, lời nói cũng có phần nghẹn lại. Cùng với trợ lý đang hoảng loạn, cậu cẩn thận dìu bà ngồi xuống chiếc ghế nhỏ bên cạnh, rồi dè dặt hỏi: "Chủ tịch Tạ, ngài sao vậy?"  
Mẹ Ôn cố gắng trấn tĩnh lại, nhưng khi nghe thấy cách xưng hô xa cách khách sáo của Ôn Từ, lòng bà lại đau nhói thêm một chút. Bà điều chỉnh cảm xúc, nở một nụ cười ôn hòa nhã nhặn, như thể sự thất thố vừa rồi chỉ là ảo giác của mọi người.  
"Vừa nãy bị gió thổi vào mắt, hơi cay một chút, giờ thì đỡ rồi."  
"Ồ... Quả thật hôm nay gió lớn thật, ra ngoài vẫn nên chú ý giữ ấm." Ôn Từ dù không tin, nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu. Buồn cười thật, cậu đâu phải kiểu người lãnh đạo gắp thức ăn thì xoay bàn theo đâu? Không đời nào! Cậu chính là một nhân viên quần chúng có EQ cao và tinh thần làm việc chăm chỉ!  
"Phải phải, hôm nay ra khỏi công ty, tình cờ đi ngang qua đây. Trước đó, Cẩn Thành có nhắc tới việc cháu quay phim ở đây, nên tiện đường ghé thăm." Mẹ Ôn mỉm cười giải thích, rồi nhìn sang trợ lý, ra hiệu lấy đồ ra.  
Trợ lý mở cốp xe, cùng với vệ sĩ chuyển đồ xuống. Vì không muốn gây áp lực quá lớn cho Ôn Từ, hôm nay mẹ Ôn chỉ mang theo rất ít người.  
Bà lấy từ túi giấy bên cạnh ra một chiếc khăn quàng mềm mại, cẩn thận quàng lên cổ Ôn Từ, tay nhẹ nhàng chỉnh lại từng nếp gấp, vừa làm vừa lẩm bẩm: "Hôm nay gió lớn, may mà tôi mua sẵn một chiếc khăn quàng. Lúc tan làm nhớ quàng vào, đừng để gió lạnh thổi trúng."  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play