Mỗi lần thấy Hoắc Nhận, Bối Noãn đều cảm thấy tim mình như bị thắt lại. Nhưng hôm nay có Lục Hành Trì ở bên cạnh. Hơn nữa, chỗ họ ngồi khá tối, không sáng sủa như bên chỗ của Hoắc Nhận, mặc dù khoảng cách gần, nhưng chưa chắc có thể nhìn rõ.
Bối Noãn kéo mũ áo khoác lên, lén lút nhìn xung quanh tìm kiếm Chân Trăn nhưng không thấy cô ấy đâu.
Trên sofa bên chỗ của họ có vài người đàn ông, ngoài Hoắc Nhận ra thì Bối Noãn không nhận ra ai.
Bên cạnh còn có mấy cô gái trang điểm đậm, có lẽ vì đến nơi này để vui chơi, cho nê Hoắc Nhận không dẫn Chân Trăn xong.
Hoắc Nhận ngồi cạnh một người đàn ông có vẻ khoảng bốn mươi tuổi, vừa cao vừa gầy, với chiếc mũi chim ưng, đang nghiêng người đưa thuốc lá cho Hoắc Nhận, vừa nói: “Ngồi ở dưới, đông vui thì có, nhưng hơi ồn ào.”
Hoắc Nhận chỉ lắc tay từ chối, “Nhiều tiếng ồn một chút cũng tốt, mấy ngày nay tôi đã chán ngấy với đám tang thi rồi.”
Hoắc Nhận bị vây quanh bởi mấy cô gái, trông có vẻ hơi không kiên nhẫn, đẩy họ ra và hỏi: “Lão Yên, còn có gì thú vị hơn không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT