Kha Mỹ Linh rất tức giận, nhưng lại chỉ có thể đứng nhìn chứ không thể làm gì được!
Một đám người thong thả bước ra khỏi nhà ga, đi vòng quanh trong những con hẻm gần đó rồi mới đi xa, cho đến khi dừng lại trước một Tứ Hợp Viện cũ nát.
Bọn họ đưa mắt nhìn quanh, sau đó gõ cửa đều đặn.
"Ai vậy?" Một lúc sau người trong sân đi ra, thấp giọng hỏi.
"Là thím Trương của cậu, tới đây nghỉ chân một chút, nhân tiện mang cho cậu một ít đặc sản quê hương." Một người phụ nữ cũng nhỏ giọng đáp lại.
Cọt kẹt một tiếng cửa mở ra, ông cụ gầy gò nhăn nheo thò đầu ra ngoài, theo thói quen nhìn trái nhìn phải, chào hỏi: "Mau vào đi, dọc đường có ai nhìn thấy không?"
"Không có, chúng tôi vẫn đi đường vòng, đi cả về phía sau, cúi người đi qua cửa sổ, không ai phát hiện hết! Hơn nữa." Thấy cửa đóng lại, người phụ nữ dẫn đầu hơi nâng cằm, vỗ vỗ đứa bé bọc trong n.g.ự.c và cái sọt trên lưng: "Chúng tôi che kín rồi, ai mà biết trong này là trẻ con chứ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT