"Cho nên cháu quyết định cùng đồng chí Tần đi lấy giấy chứng nhận, cùng nhau sống thật tốt!"
Tần Nguyên Cửu cũng gật đầu: "Mặc dù bây giờ cháu không thể cho đồng chí Kha điều kiện vật chất tốt, nhưng cháu tin rằng, với hai bàn tay lao động, cuộc sống của chúng cháu sẽ ngày một tốt hơn."
Trưởng thôn nhíu mày, hết nhìn người này lại nhìn người kia: "Người nhà đồng ý chưa?"
Kha Mỹ Linh chột dạ gật đầu: "Đồng ý, bà nội và mẹ cháu đều khen đồng chí Tần là đồng chí tốt, mặt lạnh tim ấm, có học thức, tốt tính, đẹp trai, sau này sinh con cũng sẽ rất tốt!"
"Vậy là tốt rồi." Trưởng thôn nghe xong, giống như là mình nói chuyện với thím họ và em dâu họ, thở phào nhẹ nhõm cười vỗ vỗ vai Tần Nguyên Cửu: "Cháu bảy từ nhỏ được người nhà chiều chuộng, mặc dù điều kiện của cháu không tốt, nhưng ở đời vợ chồng không nên so đo với nhau, phù hợp mới là đạo lý."
"Trưởng thôn, cháu biết rồi." Tần Viễn Cửu cười nhạt trả lời.
Vốn dĩ anh rất đẹp trai, nhưng ngày thường luôn bày ra vẻ mặt nhạt nhẽo, khắp người toát ra hơi thở u ám, nụ cười này khiến anh sáng sủa, bắt mắt hơn rất nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play