Vừa hồi phủ, tiểu tử Lạc Văn Hàn đã không kìm nổi nôn nóng, vội mở giấy dầu ra cắn một miếng bánh Như Ý.
“A! Ngon quá!” Mềm mịn thơm ngon, ngọt mà không ngấy, thực là mỹ vị nhân gian!
Hạ Tiểu Đông cùng Lạc Thiên Khê cũng tùy tiện mở một miếng, cả ba tiểu oa nhi hệt như ba con sóc nhỏ, ăn đến thơm miệng ngọt lòng.
Dạ Quân Lân lại không động đến bánh điểm tâm, chỉ ngồi một bên, cầm lấy trái táo mà nhấm nháp.
Hừ, cái món điểm tâm kia nào ngon bằng màn thầu sữa ở nhà tiểu vương thẩm, càng không bằng trái cây nơi đó…
Lạc Khinh Thư nhìn bộ dáng kia, nhịn không được mỉm cười. Vị tiểu thiếu gia nhà thế gia này, quả là xem thường mấy thứ mà người nghèo coi như trân bảo.
Cũng đúng thôi, Hộ Quốc Vương phủ tuy thời thế sóng gió, nhưng Dạ Quân Lân từ nhỏ đã được nuôi dạy trong cảnh xa hoa, với mấy món bánh trái này làm sao đặt vào mắt?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT