Tống Đông Chinh mỉm cười chào hỏi.
Vợ bí thư Lâm cười nói: “Tiểu Tống, chắc cậu vừa trở về nhỉ. Đã ăn cơm chưa, hay là vào nhà ngồi uống chút rượu nóng? Mùa đông lạnh này, cậu ở một mình bên này cũng khó tránh sẽ quạnh quẽ, hay là uống chút rượu rồi hẵng đi, vừa hay lão Lâm cũng một mình ở trong nhà.”
“Thôi ạ, hôm nay tôi bận cả ngày không thể uống rượu được. Người yêu cũng quản rất nghiêm, lúc đến thăm tôi mà biết tôi uống rượu thì sẽ phiền phức lắm.”
Tông Đông Chinh cũng không khách sáo lôi người yêu mình ra làm lá chắn.
Vợ bí thư Lâm nói: “Người yêu cậu không ghê gớm thế chứ?”
“Chủ yếu là do cô ấy quan tâm tôi, lo lắng tôi một mình bên ngoài uống rượu sẽ làm hỏng việc. Tôi cũng đã đồng ý rồi, cũng không thể trước mặt thế này sau lưng lại khác.” Tống Đông Chinh lúng túng nói: “Tôi không đi đâu, sau này có cơ hội sẽ cùng bí thư Lâm ăn bữa cơm. Nhưng cũng phải đợi cứu tế lương thực đến rồi lại tính sau, bây giờ người dân còn ăn không no, tôi cũng không có hứng ăn.” Anh vỗ vỗ ngực, lắc đầu thở dài.
Vợ bí thư Lâm cũng chẳng nói thêm được gì nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT