Tự Diệu nhìn ta, lại nhìn hoa trong tay ta, “Hoa này là tặng muội ư?”
“Đúng thế” Ta đưa cho Tự Diệu hoa trong tay, thuận thế ôm lấy bả vai của nàng, nhờ có hoa che lấp, cúi đầu trả lại nội đan cho nàng, “Cảm ơn nội đan của muội.”
Có lẽ là ta đã tập kích quá bất ngờ, lại có lẽ phía sau còn có Khương Thục mà nàng không biết.
Tự Diệu không kịp phòng ngừa mà đỏ bừng mặt.
Ta hoà nhau một ván, trong lòng vô cùng đắc ý, nhét tranh cuộn về phía nàng, “May mắn mà không làm nhục mệnh, đã cứu được Thôi Oanh Oanh.”
“Ta còn muốn sắp xếp cho Khương tỉ tỉ, cùng với kiểm tra thu hoạch lần này, đi trước đây.”
Ta đang định xoay người lôi Khương Thục rời đi, Tự Diệu lại gọi ta lại: “Tỉ tỉ, chờ đã.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play