Khương Thục không nói gì, mà Hồng Nương lại càng không dám nói lời nào.
Trong lúc đó, phòng ngủ lại khôi phục lại sự yên tĩnh lúc Hàn Duy Trung mới chết.
“Các nam nhân có thể vì tranh thủ lợi ích mà làm rất nhiều điều. Bọn họ ở triều đình kết thành minh hữu, kết bè kết đảng tranh giành không thôi lẫn nhau, bọn họ ở phố phường kéo bè kéo cánh, chống lại người ngoài bắt nạt; bọn họ ở hai đầu bờ ruộng lấy tổ chức huyết thống, bá chiếm từng tấc đất từng lạch nước. Nữ nhân vì sao lại cho rằng tranh thủ lợi ích cho chính mình là việc không tốt chứ?”
Tự Diệu nói giống như thể hồ quán đỉnh (12).
Dường như là ngay lập tức, ta mở miệng nói với Hồng Nương: “Xác chết của Hàn Duy Trung có thể giao cho ngươi và Thôi Oanh Oanh xử lý.”
Sắc mặt vui mừng của Hồng Nương vừa mới nổi lên gò má xinh đẹp, đã nghênh đón câu nói thứ hai của ta:
“Nhưng ta muốn vài đồ vật tu hành có thể sử dụng cho phàm nhân, lấy để trao đổi, ngươi có không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play