Tim Triệu Thanh Vân đột nhiên đập nhanh hơn, không để ý đến lòng tự trọng hay mặt mũi nữa, nhỏ giọng nói với Ngụy Mỹ Hoa: "Mỹ Hoa, đúng là chúng ta sinh ra nó nhưng nó chưa được một tháng chúng ta đã bỏ con bé lại là thật. Con bé oán giận chúng ta cũng rất bình thường. Có oán giận mới là chuyện tốt, không phải điều này nói rõ nó vẫn còn kỳ vọng vào chúng ta sao? Em đối tốt với con bé chút, nói năng nhẹ nhàng, chân thành với nó, thì tự nhiên nó sẽ gần gũi với chúng ta hơn, đúng không?"
Ngụy Mỹ Hoa suy nghĩ đôi chút.
Triệu Thanh Vân rèn sắt khi còn nóng: "Em xem xem, bây giờ chúng ta muốn cầu cạnh con bé mà con bé còn có khả năng giúp. Chúng ta tất nhiên phải hạ thấp mình, tạo quan hệ với con bé. Trước đây khi em đi thăm lãnh đạo với anh, chẳng phải lúc nào cũng phải nhẫn nhịn, lựa ý hùa theo, nịnh nọt sao? Em cứ xem con bé như là một cấp trên cần phải xây dựng mối quan hệ, có phải mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn không?"
Ngụy Mỹ Hoa không tình nguyện quay đầu đi: "Vừa nãy tôi làm nó tức giận, giờ lại phải đi nhờ vả sao? Dù sao tôi cũng là mẹ ruột của nó! Tôi không mở miệng được."
Triệu Thanh Vân nói: "Mỹ Hoa, coi như anh xin em, vì anh... em có thể nhịn một chút được không? Triệu Hướng Vãn học đại học Công an, mới năm thứ nhất mà có thể đi thực tập ở tổ trọng án, điều này chứng minh cái gì? Nói rõ con bé có thực lực, là một nhân tài điều tra. Chúng ta có người nhà mà không cầu, chẳng lẽ còn muốn đi cầu người ngoài không biết rõ ngọn ngành sao?"
Ngụy Mỹ Hoa vẫn không muốn như cũ.
Triệu Thanh Vân có hơi gấp gáp, ông hận không thể mở đầu của Ngụy Mỹ Hoa ra nhét suy nghĩ của mình vào đó.
"Hiện tại anh đang rất bị động, rõ ràng anh không phải người giết người nhưng lại trở thành nghi phạm duy nhất. Nếu như cảnh sát lơ là không điều tra kỹ có thể sẽ phải trải qua nửa đời còn lại trong tù. Nếu anh ngồi tù, ngay cả khi chúng ta ly hôn, em cũng không được lợi gì, mà Thừa Tổ cũng sẽ bị liên lụy. Bây giờ, người duy nhất có thể giúp chúng ta điều tra vụ án chính là Triệu Hướng Vãn. Em là mẹ ruột của con bé, có gì mà không nói được? Chỉ cần con bé chịu giúp, chắc chắn có thể khiến Hứa Mặt Đen dành nhiều công sức hơn để điều tra."
Ngụy Mỹ Hoa nghe thấy điều này cũng thấy hợp lý. Bà ta từng nghĩ đến chuyện ly hôn, nhưng giờ cả hai giống như châu chấu đứng trên một sợi dây, không ai có thể chạy thoát. Bà ta có thể làm trưởng phòng ở nhà máy Cơ khí Xây dựng, nhàn nhã chơi mạt chược, chẳng phải nhờ có Triệu Thanh Vân chống lưng sao? Nếu ông ngã xuống, e rằng bà ta sẽ không thể sống những ngày tháng sung túc như hiện tại.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play