Hứa Tung Lĩnh nhìn Chúc Khang, trong mắt mang theo vẻ khích lệ: “Nói thử xem.”
Chúc Khang đi lên bục, chỉ vào bức ảnh trên màn hình rồi nói: “Mọi người nhìn xem, nếu như không có chiếc xe mô tô này lướt qua bên người thì Bành Tiền Trạch cũng sẽ không vì né tránh mà va vào mấy cây tre cao kia, chậu hoa cũng không rơi trúng, anh ấy cũng sẽ không bị té ngã.”
Chu Phi Bằng tiếp lời: “Nếu anh ấy không ngã xuống thì chiếc xe tải nhỏ kia cũng không cán qua, anh ấy cũng sẽ không chết!”
Chúc Khang nói tiếp: “Tôi biết loại tre đó, chúng dựa vào tường nhưng nếu đổ một cái thì những cái còn lại cũng sẽ đổ xuống theo, lăn ra khắp nơi. Tai nạn xảy ra quá nhanh, chắc tài xế xe tải cũng không kịp nhìn rõ tình hình, ánh mắt chỉ nhìn chăm chăm vào mấy cây tre nên không chú ý đến có người ngã xuống đất.”
Chu Phi Bằng lắc đầu: “Tài xế xe tải đó cũng thật xui xẻo, phải chịu trách nhiệm hoàn toàn. Mặc dù người lái chiếc xe mô tô kia là kẻ đầu têu nhưng cũng vì chỉ chạy sát qua bên người, hơn nữa cũng không bắt được tại chỗ nên không bị trừng phạt.”
Chu Như Lan cũng bày tỏ ý kiến: “Vụ tai nạn của Hoàng Cự cũng là do người lái mô tô cướp ví da, ví da mắc vào cánh tay nên mới khiến anh ấy lao ra đường lớn.”
Một mạng sống cứ thế biến mất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play