Lạc Nhất Huy cắn răng: “Cô vừa tới đã hỏi sát thủ có phải do tôi thuê hay không đương nhiên tôi sẽ nghĩ cô muốn nói người trong bức họa đó là sát thủ rồi.”
Giọng nói của Triệu Hướng Vãn vô cùng bình tĩnh, tốc độ nói chuyện cũng dần tăng nhanh.
“Không phải, anh đang nói dối!”
“Bức họa chỉ phác thảo một dáng vẻ, chúng tôi chỉ bảo anh nhận người thử, người này có thể là hung thủ, cũng có thể là nhân chứng, người biết rõ tình hình, cũng có thể là người cùng bị hại.”
“Tám giờ sáng anh lên đường đến thẳng huyện La, còn chưa ghé đến khách sạn Phù Dung lần nào, sao lại biết Úy Lam đã chết?”
“Được, xem như anh biết được từ tôi đi, nghe tôi nói với Triệu Thần Dương rằng Úy Lam đã chết, nhưng rốt cuộc là chết thế nào, chắc chắn anh không thể biết được chính xác, nhưng sao khi tôi hỏi anh, sát thủ là ai, anh lại theo bản năng chỉ vào người trên bức họa?”
Triệu Hướng Vãn đột nhiên ngừng lại, trong ánh mắt cô lúc này như đang có một trận cuồng phong đang gào thét: “Lạc Nhất Huy, phản ứng cơ thể của anh thành thật hơn lời nói của anh nhiều.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT