Triệu Hướng Vãn hỏi: “Anh ta không nhìn thấy anh sao?”
Chu Hạo Mạn nuốt nước bọt một cái: “Anh ta đã nhìn thấy chưa? Nhưng anh ta cũng không thèm để ý tới tôi, cứ thế lướt qua người tôi, ánh mắt còn chẳng nhìn tôi lấy một cái.”
Triệu Hướng Vãn lại hỏi tiếp: “Lúc anh ta lướt qua người, anh có ngửi thấy mùi gì không?”
Chu Hạo Mạn chợt nhắm mắt trầm tư trong chốc lát, không quá chắc chắn trả lời: “Dường như có mùi nước khử trùng trong mấy bệnh viện ấy, à đúng rồi, còn có cả mùi xăng nữa.”
Triệu Hướng Vãn hỏi: “Vậy anh có nhìn thấy gò má của anh ta không?”
Chu Hạo Mạn cố gắng hồi tưởng lại, nhưng phát hiện đầu óc mình trống rỗng, thế là chỉ đành lắc đầu một cái: “Không nhớ rõ nữa, anh ta chạy quá nhanh, tôi hoàn toàn không nhìn thấy gương mặt của anh ta.”
Triệu Hướng Vãn ngừng việc thẩm vấn, quay đầu nhìn Quý Chiêu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play