Thần Dương là con gái ruột của họ, cho dù không thi đỗ đại học cũng chẳng sao cả, cứ giống như những cô gái khác trong thôn là được, ra ngoài kiếm tiền, sau đó xem mắt rồi kết hôn, vào mỗi dịp tết thì trở về nhà ở mấy ngày.
Trái lại, Triệu Hướng Vãn là một đứa trẻ có lương tâm, cho dù cô có ra ngoài đi học, đi làm vẫn nhớ tới công nuôi dưỡng của bọn họ, cũng không quên thôn họ Triệu này. Cô sống tốt, mỗi năm tết đến chắc cũng sẽ về thăm bọn họ một chút, nhỉ?
Hai cô con gái đều hiếu thuận, thật sự tốt biết bao.
Chẳng hiểu sao lúc trước bị mê muội đầu óc thế nào, nếu không sao lại đi đánh tráo hai đứa bé này chứ?
Lùi lại mười ngàn bước mà nói, sau khi đánh tráo thì cũng nên đối xử với Triệu Hướng Vãn một chút mới phải. Không để cho vợ đánh đập cô, đốt sách vở của cô, phải quan tâm Hướng Vãn hơn một chút, thế thì cô cũng sẽ không cảm thấy oán hận bọn họ, tuyệt tình cắt đứt quan hệ với họ.
Triệu Nhị Phúc đang cảm thấy ảo não không thôi, không ngừng hút thuốc lào, khói mù mịt trong không khí. Tiền Thục Phân đã ngửi cả đời người nên cũng thấy quen rồi, nhưng chẳng hiểu vì sao hôm nay lại thấy phiền não lạ thường, thế là bà ta đưa tay cướp lấy tẩu thuốc của Triệu Nhị Phúc, mắng một câu: “Hút, hút, hút, cả ngày lẫn đêm chỉ biết hút thuốc! Hút chết ông luôn đi!”
Triệu Nhị Phúc bị bà ta chèn ép cả đời, cũng không dám phản kháng, chỉ lầm bầm: “Tết mà…” Qua tiết Tiểu Niên thì cũng đến tết rồi, chết sống cái gì chứ, nói năng xui xẻo thật đấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT