Triệu Hướng Vãn lắc đầu: “Tôi là học sinh.” Buổi sáng cô còn phải dậy sớm tập thể dục, đi học, huấn luyện, còn phải làm bài tập, Quý Chiêu theo cô kiểu gì?
Quý Cẩm Mậu cười sâu xa: “Yên tâm đi, tôi có cách.”
Không thấy Quý Cẩm Mậu có động tĩnh gì, kỳ thi cuối kỳ đã kết thúc, sinh viên của Đại học Công an tỉnh Tương lần lượt rời khỏi trường.
Chương Á Lan nài nỉ mãi mới mới kéo được Triệu Hướng Vãn về nhà ăn cơm. Trong căn nhà cũ của cục Công trình, Viên Đông Mai đã chuẩn bị xong một bữa cơm thịnh soạn, năm món mặn một món canh, cân bằng thịt với rau, thơm nức mũi.
Chương Á Lan đặt một lon nước chanh mật ong trước mặt Triệu Hướng Vãn, giơ lon nước lên, trong mắt cô ta tràn đầy lòng biết ơn: "Hướng Vãn, cảm ơn cậu nhiều lắm, chúng ta hãy là bạn tốt của nhau cả đời nhé?"
Triệu Hướng Vãn nhận được lòng biết ơn từ tận đáy lòng của cô ta, mở lon nước, một tiếng "tạch..." vang lên, cô giơ lon nước trong tay lên, mỉm cười: "Được."
Nụ cười của Viên Đông Mai chứa đầy tình thương và tin tưởng, bà ấy gặp một cái đùi gà lớn vào bát Triệu Hướng Vãn: "Hướng Vãn, cảm ơn cháu. Sau này cuối tuần hãy về nhà ăn cơm cùng Á Lan nhé. Muốn ăn gì thì cứ nói với dì, cháu cứ coi đây như nhà mình."
Sau khi ly hôn, Viên Đông Mai đã hoảng sợ một thời gian ngắn, nhưng dần dần, nhờ có "có của ăn của để, không lo âu", bà ấy bắt đầu quen với cuộc sống độc thân ung dung tự tại này.
Buổi sáng dọn nhà, tự nấu cho mình một bát mì, sau đó ra ngoài mua thức ăn rồi về nhà nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa. Thời gian rảnh rỗi thì bà ấy đan móc những tấm trải sô pha, vải phủ tủ lạnh, dép đi trong nhà, trong nhà rất nhiều sản phẩm thủ công bà ấy tự làm.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play