“Trong nhóm chúng tôi, Mẫn Lập Na là người đẹp nhất, cô ta cũng biết mình xinh đẹp, thường thích sai bảo đám con trai làm việc vặt cho cô ta.”
“Trong đoàn xiếc, tôi và Kiều Kiều không nổi bật, lúc đầu chỉ làm việc vặt. Nhưng Mẫn Lập Na vừa đến đã được cô Dụ Liễu yêu thích, đích thân dạy cô ta luyện dáng, luyện ánh mắt.”
“Khi tôi mười tuổi thì đoàn xiếc tan rã, mười sáu tuổi vào trại cải tạo, mười chín tuổi ra ngoài gặp Mẫn Lập Na. Tôi tưởng rằng sau bao nhiêu năm không gặp, chúng tôi cũng là bạn bè thời thơ ấu, có thể giúp đỡ nhau một chút. Ai ngờ Mẫn Lập Na nhìn tôi với vẻ khinh bỉ, như thể tôi là một con giòi bọ. Lúc đó tôi hận đến mức muốn xé toạc mặt cô ta ra, sao có thể hỏi thông tin liên lạc của cô ta được chứ? Thà là đừng bao giờ gặp lại!”
Nói đến đây, Mẫn Gia Điệp cảm thấy có chút tò mò: “Nhưng không phải cô ta đã trở thành ngôi sao rồi sao? Cô ta sống tốt hơn tôi và Kiều Kiều gấp trăm lần, sao lại biến thành một kẻ buôn người?”
Triệu Hướng Vãn lắc đầu: “Cảm ơn cô đã cung cấp thông tin.”
Sau lưng vang lên tiếng cười của Mẫn Gia Điệp: “Cảnh sát Triệu, nếu cô bắt được Mẫn Lập Na, nhớ thông báo cho tôi biết nhé. Tôi thật muốn xem cô ta đã khoe khoang suốt bao lâu nay, rốt cuộc có gì đáng để tự hào, ha ha…”
Đoàn xiếc Cầu Vồng, Dụ Liễu, Mẫn Lập Na, tháng 7 năm 1981, khách sạn Bồng Lai Các, thành phố Dao, diễn viên trong đoàn ca múa. Váy hoa lớn, giày da đen kêu lách cách, có thể là diễn viên múa tap.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT