Mẫn Gia Điệp lắc đầu: “Ngoài việc biểu diễn xiếc đi trên sào, tôi không biết làm gì cả.”
Kiều Hồng Ngọc: “Không sao, vậy em qua giúp chị trông coi hàng hóa, kẻo bị người ta ăn trộm mất, chị sẽ trả lương cho em.”
Mẫn Gia Điệp nói: “Kiều Kiều để lại một đứa con gái, tên là Trân Châu, tôi không yên tâm để con bé một mình.”
Nghe đến đây, Mẫn Gia Điệp nhìn Kiều Hồng Ngọc, ngập ngừng một lát: “Chị, em chỉ cầu xin chị giữ Trân Châu bên mình, coi như con bé là em lúc nhỏ, có được không? Đợi khi em ra tù, em sẽ đến đón Trân Châu.”
Sau khi nghe rõ tình hình, Kiều Hồng Ngọc trịnh trọng hứa: “Được, cứ giao cho chị. Từ giờ Trân Châu chính là con của chị, chị sẽ đưa con bé đi học, buộc tóc cho nó, chuẩn bị cho nó một phòng riêng với một cái giường thật to.”
Mẫn Gia Điệp nhìn Kiều Hồng Ngọc, cảm thấy thật tuyệt khi có một người chị gái chịu trách nhiệm tất cả cho mình.
Triệu Hướng Vãn nhìn xung quanh, nhận thấy đã đủ, vội nhắc nhở: “Chị Kiều, chúng ta còn việc phải làm tiếp, chị về trước đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT