Khi rời khỏi khu tập thể ngân hàng, Kiều Hồng Ngọc nhìn sắc mặt của Triệu Hướng Vãn, dè dặt hỏi: “Cảnh sát Triệu, bước tiếp theo chúng ta nên làm gì?”
Triệu Hướng Vãn hờ hững đáp: “Chị về nhà chờ tin đi.”
Kiều Hồng Ngọc hoảng hốt: “Chẳng phải nói, bức vẽ của Hồ Điệp…”
Triệu Hướng Vãn liếc nhìn bà ấy: “Các người đã vứt bỏ cô ta suốt 34 năm, cũng không vội gì vài ngày chứ?”
Mặt Kiều Hồng Ngọc lập tức đỏ bừng, đỏ đến mức như muốn nhỏ ra máu:
“Chị… Lúc đó chị chỉ mới có sáu tuổi. Với lại… Nếu không đưa con bé đi, con bé thật sự sẽ chết đói.”
Triệu Hướng Vãn khẽ thở dài: “Đứng trên góc độ của Mẫn Gia Điệp, cô ta sẽ nghĩ, tại sao người bị đưa đi là cô ta, mà không phải chị? Tiết kiệm một suất ăn của chị, chẳng lẽ không nuôi nổi một đứa trẻ sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT